One quote is "The world is full of nice people. If you can't find one, be one."
Here, in the land of ice and snow, when I set my feet in for a few days, I encountered a random situation like this:
I pushed the huge cart in to buy a glossary for the few days of the coming new year to stave off hunger.
I saw a black man holding a cane in one hand, carrying a basket in the other, and going shopping like everyone else.
In my mind, I didn't have any special awareness about this person.
Nearby, there was an Asian man. I met him twice because we were both going back and forth to buy things in the supermarket.
A while later, the three met at a shelf of fish sauce. When I saw the black guy reaching for things on the supermarket shelf with a heavy basket at his feet.
The Asian man said to the black man: Do you need my help?
Black man: Not really, I can take care of it myself, thank you.
Asian man: You're so crippled, how can you carry that heavy cart? Put your things on my cart, wherever you go, I'll follow you.
The black man smiled: I've finished buying it, I'm going to pay.
Asian man: okay, I'll be there with you.
In my homeland, I realized that my ability to empathize was not too bad. But when I came to this country and was fortunate enough to witness the beautiful actions of people with people, I realized that empathy is indeed a skill that needs to be practiced more and more in everyday life. In the sea of indifference, small actions in this great and warm way always make life worth living, gently and more meaningful.
------------------------------------------------------------------
Người tốt, việc tốt ở đâu trên thế giới cũng có. Ở đây, nơi xứ sở băng tuyết, khi tôi chân ướt chân ráo đến mấy hôm thì bắt gặp một tình huống thế này:
Tôi đẩy cái xe cart to tổ chảng vào mua glossary cho mấy ngày tết tây để chống đói. Tôi thấy một chú da đen một tay chống gậy, một tay xách một chiếc làn và đi mua đồ như bao người khác. Trong đầu tôi không có mảy may có một nhận thức gì đặc biệt về người này.
Gần đó, có một bác dáng người gốc Á, tôi gặp bác ta hai lần vì cả hai đều đi tới đi lui mua đồ trong siêu thị. Một lúc sau, cả ba người gặp nhau ở một khu bán hàng. Khi thấy chú da đen đang với đồ trên giá siêu thị cùng cái giỏ nặng đặt dưới chân.
Bác gốc Á bảo với anh da đen: mày có cần tao giúp ko?
Chú da đen: không tôi tự lo được, cảm ơn ông.
Bác gốc Á: mày què thế, cái giỏ hàng nặng thế kia mày khiêng sao được, đưa nó lên cái cart của tao, mày đi đâu thì tao sẽ đẩy đi theo mày.
Chú da đen cười: Tôi cũng mua xong rồi, tôi ra thanh toán đây.
Bác gốc Á: okay, tao đi theo mày.
Ở chốn cũ, tôi tự nhận thấy là khả năng thấu cảm của mình cũng không tồi. Nhưng khi qua xứ này và may mắn được chứng kiến những hành động đẹp của con người với con người, tôi nhận ra rằng quả thật sự thấu cảm là một kỹ năng cần được rèn rũa thêm nhiều trong đời sống hàng ngày. Trong biển đời vô tình, chút hành động nhỏ theo cách vĩ đại và ấm áp này luôn làm cuộc đời trở lên đáng sống, nhẹ nhàng và ý nghĩa hơn.
Comments
Post a Comment